Ai Bảo Hắn Tu Tiên
Chương 19: Yêu Điểu Chân Thân
Đào Yêu Diệp hỏi: “Nếu yêu điểu đang tìm kiếm Trương Quan Giáp, các ngươi đã thử để yêu điểu gặp mặt Trương Quan Giáp chưa?”
Hương chính dài thở dài một tiếng: “Không cần chúng ta cho yêu điểu gặp Trương Quan Giáp, vài ngày trước yêu điểu trực tiếp đến nhà Trương Quan Giáp hô to ‘yêu thú!’ ‘yêu thú!’ với Trương Quan Giáp, sau đó bay ra ngoài cửa sổ, không biết lại bay về phía nhà nào.”
“Đang lúc chúng ta không biết nên làm cái gì, hai vị tiên trưởng liền tới.”
Đào Yêu Diệp trầm tư một lát suy đoán nói: “Trương Quan Giáp là yêu quái? Yêu điểu là đang nhắc nhở các ngươi phải xem chừng Trương Quan Giáp?”
Bên trong Yêu tộc không thiếu hạng người lương thiện, hoặc hóa thành hình người, hoặc hiển lộ chân thân, tới nhắc nhở mọi người tai hoạ giáng lâm.
Thí dụ như Đại Yêu Vương Chu Yếm, ở trong truyền thuyết dân gian, chỗ Chu Yếm đến, mang ý nghĩa thiên hạ đại loạn, cho nên mọi người coi Chu Yếm như là yêu thú tai họa.
Tiên Môn thì biết sự thật tương phản, cũng không phải là Chu Yếm mang đến đại loạn, mà là Chu Yếm sớm biết rõ đại loạn sắp tới, đặc biệt từ Yêu Vực đi vào Trung Châu Đại Lục, nhắc nhở Nhân tộc, hoàn toàn là hảo tâm.
Đương nhiên, dân gian có loại hiểu lầm này Chu Yếm cũng có trách nhiệm nhất định, không dám nói lời nào.
Yêu tộc trầm mặc ít nói lại thêm khuôn mặt dữ tợn, rất khó khiến cho người ta tin tưởng nó là yêu thú lương thiện.
Nói không chừng yêu điểu này cũng là như vậy, tới nhắc nhở người dân thôn Thái Bình, Trương Quan Giáp là đại yêu hóa hình.
Nói tới chuyện này hương chính có chút khó xử, y thật sự không muốn phản bác vị tiên tử xinh đẹp đến từ Tiên Môn, nhưng cũng không thể bóp méo sự thật, khăng khăng cho rằng Trương Quan Giáp là Yêu tộc.
“Trương Quan Giáp lớn lên ở thôn Thái Bình từ khi còn nhỏ, các lão nhân đều có thể chứng thực, y còn có hai người đệ đệ, theo thứ tự là Trương Quan Ất cùng với Trương Quan Bính, ba huynh đệ tình cảm thâm hậu, y bây giờ mở một trường tư thục, dạy bảo bọn nhỏ nho học cùng với tu tiên vỡ lòng, là tiên sinh dạy học số lượng không nhiều trong thôn Thái Bình.”
“Nếu nói y là yêu quái, chỉ sợ là…”
Đào Yêu Diệp không tán đồng quan điểm của hương chính: “Yêu tộc sống lâu, rất nhiều loài trường sinh cũng sẽ ở một nơi nào đó trong hàng chục năm để cho mình già đi từ từ, giống như những người bình thường, đợi đến một ngày sau khi nhìn hết nhân sinh sẽ giả chết, bước ra khỏi mộ, đến một nơi mới làm lại từ đầu.”
Hương chính há to miệng, kiến thức của y không bằng Đào Yêu Diệp, không biết rõ nên nói như thế nào.
Lục Dương khẽ lắc đầu, chỉ ra sơ hở trong suy đoán của Đào Yêu Diệp: “Nếu như Trương Quan Giáp là yêu thú, như vậy tất nhiên là đại yêu hóa hình, đại yêu hóa hình làm sao lại dễ dàng tha thứ cho yêu điểu nho nhỏ hồ ngôn loạn ngữ, chỉ sợ là yêu điểu còn chưa kịp mở miệng nói chuyện liền đã bị Trương Quan Giáp diệt sát.”
Đào Yêu không có phản bác, Lục Dương nói đúng tình hình thực tế.
Lục Dương đứng dậy: “Lời tuy là như thế, nhưng vị Trương Quan Giáp này vẫn là phải gặp một lần.”
Hương chính vội vàng dẫn đường: “Hai vị tiên trưởng mời tới bên này.”
Trên đường đi, Lục Dương chỉ ra chỗ sai lầm trong xưng hô của hương chính: “Mọi người cùng là tu tiên giả, lấy thành tiên làm mục tiêu, không nói đến hai người chúng ta chỉ là Trúc Cơ kỳ, liền xem như Hợp Thể Chân Quân, Độ Kiếp Tôn Giả, những đại năng tu tiên vô hạn tiếp cận thành tiên kia cũng không có tư cách được người xưng hô là tiên trưởng.”
“Hương chính có thể xưng hô hai người chúng ta là đạo trưởng.”
Hương chính cười làm lành, cũng không dám đối đãi với hai người Lục Dương như Trúc Cơ kỳ phổ thông, Trúc Cơ kỳ co thể tấn thăng đến Kim Đan kỳ, mười không được một, đó là tu sĩ phổ thông, đệ tử Vấn Đạo Tông tuyệt đối là Kim Đan kỳ ván đã đóng thuyền, thành tựu trong tương lai cao bao nhiêu không phải y co thể tưởng tượng.
“Đây không phải không có ai thành tiên sao, có cũng chỉ là tin đồn thất thiệt về tiên nhân trong truyền thuyết.”
Lục Dương nghe vậy chỉ cười cười, không nói thêm gì.
Không bao lâu, ba người liền đến đến chỗ của Trương Quan Giáp.
“Lão Trương, có người tới, mau mở cửa.”
Cửa gỗ kít một tiếng mở ra, Trương Quan Giáp lộ ra biểu lộ chất phác, đứng sau cửa.
“Giới thiệu một chút, hai vị này là đệ tử Vấn Đạo Tông, là đến giúp đỡ chúng ta diệt trừ yêu điểu.”
Nghe được ba chữ ‘Vấn Đạo Tông’, biểu lộ của Trương Quan Giáp có biến hóa, y bất đắc dĩ nói: “Ta thật sự không phải yêu quái, các ngươi không thể tin tưởng những gì yêu điểu hô, yêu điểu còn hô ‘Đại gia tới chơi, ngươi làm sao không mở cửa cho đại gia vào?’”
Hương chính xấu hổ cười nói: “Chúng ta chỉ là tùy tiện đi dạo một vòng, đúng lúc đi tới chỗ của ngươi.”
Hương chính cẩn trọng, cho dù là ai cũng đều nói y là một vị quan tốt, y đã nói đến nước này Trương Quan Giáp cũng chỉ có thể mở cửa đón khách, để ba người tiến vào.
Nhà của Trương Quan Giáp là một ngôi nhà lớn có nhị tiến nhị xuất, chỉ một người ở trong nên có vẻ trống trải.
Trương Quan Giáp đã hơn bốn mươi tuổi, chưa kết hôn.
Nói làm sao cũng không tránh được chuyện yêu điểu, Trương Quan Giáp tức giận nói ra: “Đầu yêu điểu kia ta chưa từng gặp, cũng không biết tại sao nó lại gọi tên ta.”
“Ta cả đời này chưa từng rời đi thôn Thái Bình, địa phương đi xa nhất chính là quận Khúc Hà, làm sao có thể nhận biết yêu điểu chứ?”
“Mỗi ngày đều có học sinh hỏi ta, nói ‘tiên sinh tiên sinh, ngươi là yêu quái sao?’ Còn có học sinh sợ hãi bị ta ăn thịt, mỗi ngày đều trả bài đúng hạn!”
“Ngay cả hàng xóm cũng đến tìm ta, nói y có một kẻ thù Trúc Cơ kỳ đang ở quận Khúc Hà, hỏi ta có thể âm thầm xuất thủ làm thịt đối phương hay không, giá tiền dễ thương lượng!” Trương Quan Giáp nghiến răng nghiến lợi nói, hận không thể quyết một trận tử chiến cùng với yêu điểu, đòi lại sự trong sạch cho bản thân.
Là một người bình thường, yêu điểu há miệng ra y liền thành yêu tộc, quả thực không có thiên lý!
Sau một phen trò chuyện, ba người cũng không thu được thông tin hữu ích nào, chỉ là nghe Trương Quan Giáp oán trách hai canh giờ yêu điểu đã ảnh hưởng đến cuộc sống của y như thế nào.
Cũng may Lục Dương cùng Đào Yêu Diệp tranh thủ thời gian tỏ thái độ, nhất định phải trảm yêu trừ ma, vì dân trừ hại, tiêu diệt yêu điểu trả lại sự công bằng cho Trương Quan Giáp, Trương Quan Giáp mới hài lòng thôi phàn nàn.
“Yêu điểu lại tới!” Có người hét lớn ngoài cửa, vội chạy trốn tránh xa yêu điểu.
Lục Dương cùng với Đào Yêu Diệp nghe được động tĩnh, lúc này thu hồi tâm tính vui đùa, nâng pháp bảo lên, đi ra sân nhỏ nghênh chiến yêu điểu.
“Hai vị đạo trưởng, phải cẩn thận!” Hương chính ra hiệu các hương thân im lặng, cách địa phương yêu điểu xuất hiện xa một chút.
Lục Dương năm chặt chuôi kiếm, chỉ cần yêu điểu có nửa điểm ý tứ công kích người, liền sẽ hàn quang chợt hiện cho nó một phân thành hai.
Đào Yêu Diệp lấy ra chiếc ô giấy màu đỏ, đây là pháp bảo bản mệnh của nàng - Thiên Huyễn Tán, ô giấy mở ra tựa như ảo mộng, địch nhân bất tri bất giác chết chìm ở bên trong huyễn cảnh.
Lục Dương cẩn thận đưa tay làm thủ thế, ra hiệu chính mình dò đường, Đào Yêu Diệp gật đầu.
Yêu điểu đáp xuống một căn nhà dân, Lục Dương giống như một con mèo, đi đường lặng yên không một tiếng động, rón rén lặng lẽ tới gần con mồi.
Hắn nâng cao mười hai phần cảnh giác, cơ bắp căng cứng, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng rút kiếm ra nghênh chiến.
Suy đoán lạc quan, yêu điểu là Luyện Khí bảy tầng, đây là kết quả tốt nhất, tình huống xấu nhất yêu điểu là yêu thú Trúc Cơ hậu kỳ, chiến đấu cũng không dễ dàng, muốn chiến thắng cũng phải phí một phen công phu.
Rốt cục, Lục Dương cuối cùng gặp được đầu yêu điểu khiến cho thôn Thái Bình bối rối hai mươi ngày nay.
Bộ lông màu xanh đậm cực kỳ sáng bóng, lấp lánh quang trạch, từ khóe mắt đến cổ có những mảng lớn màu đỏ khá bắt mắt.
Lục Dương liếc mắt liền nhận ra nguồn gốc của yêu điểu, yêu điểu này đến từ sâu trong rừng rậm, ăn sung và quả mọng, rất giỏi bắt chước tiếng người.
Đây là con vẹt…