Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 19: Thanh Mi Lộc

- Muốn chết!

La Cương bạo rống một tiếng, mặc dù trong giới trẻ tuổi Bạch Vân Tông hắn không được xưng là cao thủ, nhưng luôn tự cho rằng thân phận cao quý hơn đệ tử tam đại gia tộc, vì vậy mới cố tình nhục nhã người của tam đại gia tộc để thể hiện ra chút cảm giác về sự ưu việt của mình.

Nhưng Lâm Lạc chẳng những dám phản kháng còn đánh hắn văng xuống đất, điều này không khỏi làm hắn vừa thẹn vừa giận!

Nếu hai nam nữ Cương Khí cảnh kia ra tay, Lâm Lạc đương nhiên là sẽ bị thua – trừ phi hắn sử dụng chữ “Cấm! Nhưng La Cương chẳng qua chỉ là hậu thiên thất tầng đỉnh, thất ảnh của Lâm Lạc vừa xuất cho dù không sử dụng Lôi Bạo Sát đều có thể chiếm được thượng phong.

Lâm Hành Nam đã nói qua người có thể cùng lúc tu luyện song hệ hoặc là không hề có chút thành tựu, hoặc là đại phóng quang mang, nếu không ngàn vạn lần đừng sử dụng. Điều này khiến cho Lâm Lạc phải đem ý niệm bộc lộ việc hắn cùng tu luyện ngũ hệ càng thêm giấu kín, chỉ sợ làm lão gia tử bị hoảng sợ.

Mà Hổ Ảnh quyền cho dù đạt tới bát ảnh, chỉ có thể nói lực lĩnh ngộ của Lâm Lạc rất tốt, sẽ không làm người chú ý!

Hai người giao chiến kịch liệt, chỉ là xương cánh tay của Lâm Lạc bị gãy chưa lành nên rơi vào thế bị động.

- Dừng tay!

Một thanh âm tràn ngập uy nghiêm vang lên, một lão giả dáng người gầy thấp giống như quỷ mị xuất hiện giữa La Cương cùng Lâm Lạc, hai tay mở ra, một cỗ lực lượng dịu dàng nhất thời trải rộng, đem công kích của hai người hoàn toàn hóa giải.

- Bái kiến Triệu nghi trượng!

La Cương vội vàng cúi người thi lễ.

Đây là cường giả hậu thiên thập nhị tầng đỉnh phong!

Quang vựng trên người lão giả này giống như một bếp lò đang hừng hực thiêu đốt, trong thân thể gầy yếu lại ẩn chứa lực lượng như muốn nổ mạnh.

Lâm Lạc vươn một tay khom người:

- Lâm Lạc bái kiến tiền bối!

- Ân!

Ánh mắt uy nghiêm của lão giả đảo qua trên thân hai người:

- Trong doanh địa cấm đánh nhau, La Cương cố tình vi phạm, phạt ngươi đi chẻ củi một tháng! Về phần ngươi…

Lão nhân bỗng nhiên ngừng một chút, nói:

- Niệm tình ngươi mới đi vào doanh địa còn chưa biết rõ quy củ, tạm tha cho ngươi lần này! Nhưng nếu lần sau tái phạm trừng phạt gấp đôi!

La Cương hậm hực đáp ứng một tiếng, thi lễ quay về trong doanh địa.

Lâm Lạc thấy lão giả xử phạt xem như công chính, cúi người thi lễ nói:

- Tạ tiền bối pháp ngoại khai ân!

Lão giả gật gật đầu nói:

- Lều trại của Lâm gia các ngươi phân phối ở bên kia, tự mình đi qua đi!

- Dạ!

Bởi vì lão giả kia ra mặt một cuộc đại chiến liền tiêu tán trong vô hình, mọi người liền tản ra tự đi lo việc của mình.

Lâm Lạc xoay chuyển ánh mắt, trong đám người nhìn thấy nhóm người của Lâm Đông Lưu, biểu tình bọn hắn đều tỏ vẻ khó thể tin, ngẩn người sững sờ nhìn Lâm Lạc. Phải biết rằng Tam Vĩ Huyết Lang là mãnh thú Cương Khí cảnh, còn mang bộ dáng thù hận nhân loại, tràn ngập cừu hận, nhưng không ngờ vẫn để Lâm Lạc chạy thoát ra ngoài, vận khí của người này thật sự là mạnh mẽ tới nghịch thiên!

Bọn hắn đều là những kẻ lâm trận bỏ chạy, bởi vậy ánh mắt nhìn Lâm Lạc có vẻ né tránh, thậm chí còn có chút oán trách, tựa hồ cảm thấy được Lâm Lạc nên chết dưới trảo của Tam Vĩ Huyết Lang, như vậy sự xấu xa của bọn hắn sẽ không bị bại lộ.

- Lâm Lạc, ngươi làm sao trốn thoát?

Lâm Đông Lưu không nhịn được hỏi. Có thể thoát thân khỏi Cương Khí cảnh mãnh thú thật sự là không sao tưởng tượng nổi, Lâm Hoành Phong đã suy đoán Lâm Lạc đã chiếm được bảo vật nghịch thiên nên tu vi mới đột nhiên tăng mạnh như thế, hắn liền động lòng tham.

Lâm Lạc không thèm nhìn tới hắn, lập tức đi tới hướng khu vực của Lâm gia, biểu tình xem thường làm Lâm Đông Lưu tức muốn bốc khói.

Trong doanh địa Thanh Giao có chừng ba mươi đệ tử Lâm gia, người phụ trách là phụ thân của Lâm Đông Lưu tên Lâm Nghiễm Sâm, tu vi hậu thiên thập tầng cũng có thể xem như cường giả một phương – Sau khi Lâm Thiên Giang hoàn thành nhiệm vụ hộ tống đã quay về Lâm gia.

Mà trong những đệ tử Lâm gia chân chính tham gia thí luyện người mạnh nhất là một đệ tử khác họ tên Hàn Thiên của ba năm trước, hậu thiên cửu tầng đỉnh phong, nghe nói đã đụng chạm tới cánh cửa Cương Khí cảnh, có thể đột phá chỉ trong vòng một hai năm.

Hàn Thiên khoảng hai mươi bảy tuổi, chỉ chuyên tâm trong võ đạo, thái độ lãnh khốc ít nói, ngoại hiệu là Hàn Ách Ba, đương nhiên chỉ là bị kêu lén sau lưng, nếu không thanh đao của hắn cũng không chỉ dùng bày biện.

Trầm Lý hai nhà đều có đệ tử kiệt xuất, nhưng thực lực đồng dạng là hậu thiên cửu tầng, so sánh với hai thanh niên nam nữ mà Lâm Lạc nhìn thấy ngoài cửa doanh địa thực sự là kém quá xa.

Hai người kia tên là Chung Vĩnh Thanh cùng Thượng Quan Nguyệt, đều là đệ tử Bạch Vân Tông, là hai người đạt tới Cương Khí cảnh mới nhất trong doanh địa.

Doanh địa này sở dĩ thành lập trong Thanh Mông sơn đương nhiên là có đạo lý, mỗi người thí luyện đều có thể hoàn thành nhiệm vụ để đổi điểm, mà điểm có thể dùng đổi đan dược, tài liệu, thậm chí là bí kỹ!

Chẳng hạn như trong dược phô của Bạch Dương trấn, Tăng Nguyên đan phẩm cấp cao nhất chỉ có trung phẩm, chỉ có thể cung cấp cho võ giả Bạo Khí cảnh, nhưng nơi này có cả Tăng Nguyên đan thượng phẩm, đối với võ giả Cương Khí cảnh thật sự lợi ích lớn.

Ngẫm lại toàn bộ dược phô trong Bạch Dương trấn đều thuộc về Bạch Vân Tông, bọn hắn đương nhiên có được Tăng Nguyên đan do chính đan sư của họ luyện chế, không ngừng liên tục cung ứng, tốc độ tu luyện nhanh chóng cũng không có gì đáng kỳ quái.

Với cách nói của Lâm Hành Nam, chỉ là một đầu heo chỉ cần ăn được nhiều đan dược như vậy cũng có thể trở thành một đầu heo cảnh giới Bạo Khí cảnh!

Lâm Lạc có Hỗn Độn Dong Lô, Tăng Nguyên đan đối với hắn cũng không có bao nhiêu tác dụng, hắn vừa ý chính là tài liệu cùng bí kỹ.

Hổ Ảnh quyền, Thất Huyền kiếm của Lâm gia ở trong này đều có thể đổi tới. Trên thực tế lúc trước là do tiền bối của Lâm gia tham dự thí luyện nên đổi về, sau đó mới được xem là bí điển trong gia tộc.

Mà Lâm Lạc phát hiện Hổ Ảnh quyền không phải vũ kỹ cao sâu nhất, chẳng hạn như Phá Thương quyền cùng Tàn Liệt trảo đều dùng số điểm đổi cao hơn Hổ Ảnh quyền tới ba bốn lần.

Ngay từ đầu Lâm Lạc còn cảm thấy kỳ quái nếu uy lực của Tàn Liệt trảo càng mạnh, vì sao mấy thế hệ của Lâm gia không ai đổi bộ vũ kỹ này vào tay. Nhưng rất nhanh hắn liền hiểu được nguyên lai số điểm mỗi ba năm đổi một lần, không cho người thí luyện có cơ hội tích lũy.

Mà người cực mạnh của tam đại gia tộc chỉ có được thực lực hậu thiên cửu tầng, ba năm đổi được vũ kỹ Hổ Ảnh quyền đã là cực hạn. Mà quy định của doanh địa người thí luyện vượt qua ba mươi nhất định phải rời đi, bởi vậy hơn trăm năm trôi qua những vũ kỹ thượng hạng như Tàn Liệt trảo chưa từng rơi vào trong tay tam đại gia tộc.

- Gia gia muốn ta tận dụng khả năng đổi đan dược tăng nhanh thực lực, tranh thủ trong ba năm tiến vào Cương Khí cảnh, lại dùng ba năm cuối cùng tích lũy điểm đổi một phần vũ kỹ cao cấp nhất!

- Nhưng gia gia căn bản không biết ta có được Hỗn Độn Dong Lô, căn bản không cần đan dược!

- Ngược lại nếu như là tài liệu, có được loại tốt như Thiên La Mục Kim một khối đủ so hơn ngàn viên, thậm chí là vạn viên Tăng Nguyên đan! Đáng tiếc tài liệu chỉ nghe danh mà nhìn không thấy, bằng không ta có thể biết làm sao lựa chọn!

- Đợi đem tổn thương dưỡng lành lại, ta bắt đầu hoàn thành nhiệm vụ đổi điểm, yêu hạch mang tới chỉ còn bảy viên, rất nhanh đã dùng xong rồi!

Lâm Lạc điều dưỡng chừng mười ngày trong doanh địa xương cốt mới khỏi hẳn, trong lúc đó Nam Nhược Hoa từng đến thăm hắn một lần nhưng không lưu lại linh dược, điều này làm Lâm Lạc thoáng có chút thất vọng.

Hắn đi tới chỗ dán bảng thông cáo của doanh địa, bên trên có dán thông cáo lĩnh nhiệm vụ.

Có khoảng chừng hai mươi mấy nhiệm vụ, nhưng nhiệm vụ thưởng điểm cao nhất là giết mãnh thú thập giai, điều này không khỏi làm Lâm Lạc oán thầm. Hắn xem xuống dưới, quyết định chọn nhiệm vụ giết chết Thanh Mi Lộc.

Đầu tiên Thanh Mi Lộc có thực lực hậu thiên thất tầng, với một người không thích liên thủ với người khác như Lâm Lạc mà nói có thể một mình đủ đánh chết. Thứ hai, nhiệm vụ chỉ cần nộp lên cái đuôi của Thanh Mi Lộc, không cần yêu hạch, như vậy Lâm Lạc có thể lưu yêu hạch luyện hóa tu hành.

Tuy rằng chỉ có một trăm điểm tích phân, nhưng dù sao có thể từ từ tích lũy, hắn chỉ có thực lực hậu thiên thất tầng, không thể mơ tưởng quá xa.

Lặng yên không một tiếng động, Lâm Lạc rời khỏi doanh địa.

Một ngày sau.

- Cha, tiểu tạp chủng Lâm Lạc đã trộm rời khỏi doanh địa!

Ánh mắt Lâm Đông Lưu thật oán độc hung hăng siết chặt nắm tay.

- Tiểu tử kia nhìn qua như cuồng ngạo, kỳ thật luôn thật cẩn thận, Thanh Mông sơn lớn như thế, muốn tìm được hắn nói thì dễ mà làm quá khó!

Lâm Nghiễm Sâm nhíu mày.

- Cha, trên người của hắn có bảo vật nghịch thiên, đây là thuộc loại Lâm gia chúng ta, tuyệt không thể để cho bất luận kẻ nào đoạt được!

- Hắn sẽ trở lại! Tiếp theo ta sẽ đích thân ra tay, đem Huyền Hồ Phấn tát lên người hắn, như vậy vô luận hắn trốn ở góc nào đều có thể dễ dàng tìm được. Đến lúc đó, hắc hắc, Thanh Mông sơn mãnh thú hoành hành, chết vài người là chuyện thường tình!

- Bên phía lão quỷ Lâm Hành Nam…

- Hừ, doanh địa Thanh Giao là địa bàn của Bạch Vân Tông, Lâm Hành Nam cho dù có mọc dài tay cũng không thò tới! Chỉ cần cướp lấy bảo vật trên người Lâm Lạc, thực lực nhất mạch chúng ta sẽ đột nhiên tăng mạnh, một lão cẩu có gì sợ hãi!

Nhiệm vụ có cung cấp vài địa phương mà Thanh Mi Lộc thường xuyên ẩn hiện, Lâm Lạc đi suốt một ngày đã tới một sơn cốc u tĩnh, một dòng suối nhỏ xuyên thẳng sâu trong sơn cốc.

Bên cạnh dòng suối nhỏ có một đầu Thanh Mi Lộc lớn như đầu trâu rừng đang ăn thực vật không biết tên. Sừng của Thanh Mi Lộc thật lớn, tản ra hàn quang như đao, đuôi to vung vẩy không ngừng.

Hậu thiên lục tầng, thật đơn giản!

Lâm Lạc nhìn ra hư thật của đầu Thanh Mi Lộc, lập tức nhảy ra hướng mãnh thú kia vọt tới.

Mặc dù mãnh thú này ăn thực vật, nhưng không phải hiền lành, phát hiện Lâm Lạc tới gần nhất thời phát ra tiếng gào thét như tiếng rống, dạt ra bốn vó dùng góc nhọn trên đỉnh đầu hướng Lâm Lạc đâm tới.

Lâm Lạc cười dài một tiếng, thủy hỏa chân nguyên lực vận chuyển, Lôi Bạo Sát cùng thất ảnh đồng thời phát động, hào quang lóe sáng hướng Thanh Mi Lộc oanh tới.

Lúc này hắn không cần giữ lại thực lực, toàn lực xuất thủ.

Oanh!

Quyền đầu cùng sừng nhọn va chạm nhau, lực lượng song phương công tới, tuy rằng lực lượng mãnh thú mạnh mẽ nhưng kém một cảnh giới, dưới một kích liền phân ra thắng bại.

Sừng của Thanh Mi Lộc bị nổ nát, thiết quyền của Lâm Lạc như chẻ tre trực tiếp nện vào đầu nó.

Ba!

Đầu của nó bị đánh vỡ, tứ chi run lên, ầm ầm ngã quỵ.

Cắt đuôi nai, lấy ra yêu hạch, Lâm Lạc lúc này mới chú ý thực vật mà nó ăn khi nãy tản ra vầng sáng thản nhiên, hiển nhiên là loại linh thảo. Nhưng linh khí bên trong quá ít, so với nhất giai yêu hạch cũng không bằng, đối với Lâm Lạc mà nói căn bản không có giá trị luyện hóa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận