Hoành Tảo Hoang Vũ
Chương 5: Phát Tài Chi Đạo
- A… a… a…
La Hổ đặt mông té ngồi trên mặt đất, phát ra tiếng kêu thảm thiết giống như khóc quỷ, mồ hôi lạnh trên trán tầng tầng chảy xuống đất.
- Làm sao có thể!
Tôn Quý Lâm khiếp sợ đến há to mở miệng, tuy hắn nhận thức không ra Lâm Lạc dùng chính là một trong Lâm gia tuyệt học Hổ Ảnh Quyền, nhưng quyền kình biến ảo, này chỉ có vũ kỹ mói có thể làm được!
Mà muốn tu tập vũ kỹ, Hổ Lực Cảnh chính là yêu cầu thấp nhất!
Chẳng lẽ Lâm Lạc đã sớm tiến vào Hổ Lực Cảnh rồi? Nếu mới vừa tiến vào Hậu Thiên tầng bốn mà nói, căn bản không kịp nắm giữ vũ kỹ! Nếu là như vậy, lòng dạ Lâm Lạc này cũng quá thâm trầm, rõ ràng có thể ẩn nhẫn như thế?
Tôn Quý Lâm vừa giận lại giật mình nói:
- Lâm Lạc, dám đánh người của Đông Bình thiếu gia, ngươi sẽ phải trả giá !
- Đánh? Ngươi không khỏi quá đề cao mình đi !
Tiếng nói cảu Lâm Lạc lạnh như băng, một cái gấp nhảy hướng Tôn Quý Lâm đánh tới.
- Tiểu tạp chủng, không cần phải quá tự cho là đúng!
Tôn Quý Lâm cũng không phải sợ hãi như thế nào, sở dĩ La Hổ một chiêu bị thua, hơn phân nửa là vì bị Lâm Lạc đánh trở tay không kịp, nếu không tuyệt sẽ không chịu nổi một kích!
Hắn ra sức vung quyền đón chào, cũng hét lớn:
- Lão La, ngươi cũng đừng có ngồi đấy nữa, nhanh cùng ta liên thủ nắm bắt tiểu tạp chủng này!
- A! A!
La Hổ nước mắt nước mũi giàn giụa, xương cánh tay của hắn đã bị đánh nát hoàn toàn, cái này như thế nào còn có thể ra tay? Hắn cũng không phải hạng người ý chí kiên nghị, nếu không tay không thể động, chân vẫn là có thể đá vài cái !
Bùm! Bùm! Bùm!
Lâm Lạc cùng Tôn Quý Lâm giúp nhau đối kích vài quyền, Tôn Quý Lâm cuối cùng hoàn toàn khẳng định, Lâm Lạc có được lực lượng không thua hắn, không, thậm chí so với hắn còn phải mạnh hơn một ít! Hắn thầm nghĩ trong lòng:
- Tiểu tạp chủng này mọi cách ẩn nhẫn, trong đó tất có âm mưu, nếu ta đem việc này hồi báo cho nhị thiếu gia biết rõ, tất nhiên sẽ có trọng thưởng!
Nghĩ đến đây, hắn không có ý nghĩ cùng Lâm Lạc tiếp tục dây dưa, tròng mắt nhất chuyển, đã nghĩ muốn thoát khỏi chiến cuộc, chuồn mất. Về phần La Hổ sống hay chết, hắn muốn nhúng tay vào cũng không được .
- Muốn chạy?
Lâm Lạc hừ nhẹ một tiếng, Hổ Chiến Tứ Tượng lại ra, năm đạo quyền ảnh oanh kích!
Cái này tương đương với năm Lâm Lạc liên thủ oanh ra một kích, uy lực cực kỳ mạnh mẽ! Tuy Tôn Quý Lâm ra sức phản kích, lại chỉ miễn cưỡng hóa giải hai quyền, thình thịch bùm, còn lại tam quyền phân biệt đánh vào vai trái, ngực phải cùng trên bụng của hắn.
- A… a… a…
Tôn Quý Lâm kêu thảm một tiếng, cả người bị lực lượng cự đại nhấc lên, nặng nề rơi xuống trên mặt đất. Nhưng không giống La Hổ vội vàng không kịp chuẩn bị, thương thế của hắn cũng không có nặng như La Hổ, giãy dụa lấy đứng lên, muốn xoay người chạy ra.
Lâm Lạc nào có thể cho hắn đào thoát, một cái nhảy xa liền đuổi đi lên, hữu quyền oanh ra ở giữa sau lưng đối phương.
Tôn Quý Lâm oa hét thảm một tiếng, trong miệng mạnh mẽ phun ra một đoàn máu tươi, té lăn trên đất, hừ hừ y y, cùng tiếng rên rỉ của La Hổ hoà lẫn.
Bởi vì thân phận trưởng tôn của Lâm Lạc, tiểu viện của hắn cũng rất đơn, cùng tiểu viện khác có cự ly tương đương, hai trường chiến đấu này lại chấm dứt rất nhanh, rõ ràng không làm kinh động đến người nào!
Lâm Lạc cười lạnh, tay trái dẫn theo Tôn Quý Lâm, tay phải mang theo La Hổ, thân hình bắn lên, hướng về phía tây nhảy nhanh mà đi.
Đó là một rừng cây nhỏ, Lâm Lạc chôn cất Lưu Bá ở chỗ đó, cùng biệt viện của hắn gần kề cách hơn trăm mét, vài cái lên xuống đã đến.
Lâm Lạc tiện tay hất lên, La Hổ cùng Tôn Quý Lâm đều té trước phần mộ của Lưu Bá.
- Quỳ xuống dập đầu!
Lâm Lạc lạnh lùng nói ra.
- Tiểu tạp chủng, ngươi không cần phải quá phận, chúng ta chính là nhị thiếu gia gia phái tới, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi !
Tôn Quý Lâm ngoài mạnh trong yếu kêu lên.
Phì phò…!
Lâm Lạc tiện tay đánh ra một cục đá, trên mặt Tôn Quý Lâm lập tức nhiều hơn một đạo huyết hoa.
- Quỳ xuống!
La Hổ cùng Tôn Quý Lâm liếc mắt nhìn lẫn nhau, đồng thời chậm rãi quỳ gối trước mộ phần, bọn họ đều là đánh trúng ý niệm hảo hán không ăn trước mắt thiệt thòi trong đầu, chỉ cần thoát khỏi một kiếp này, tự nhiên sẽ có Lâm Đông Bình thay bọn họ xuất đầu!
- Hướng Lưu Bá bồi tội!
Lâm Lạc đứng ở sau lưng hai người, quăng ánh mắt bao phủ trên thân hai người La, Tôn, làm cho bọn hắn tâm kinh đảm hàn.
- Lưu Bá, chúng ta sai rồi, ngài đại nhân có đại lượng, bỏ qua cho chúng ta a!
- Chúng ta cũng là nghe lệnh làm việc, thân bất do kỷ!
- Chúng ta dập đầu nhận tội cho ngươi!
Hai người một bên dập đầu, vừa nói lời xin khoan dung, bất quá trong lời nói lại không có một chút thành tâm.
- Lưu Bá, ngươi trên trời có linh thiêng, Lâm Lạc trước giết hai ác nô này, đợi sau này ổn thỏa lại chém kẻ sau màn, để cho ngươi nhắm mắt!
Lâm Lạc thì thào tự nói.
La Hổ, Tôn Quý Lâm vừa nghe, cái này không phải là nói Lâm Lạc rõ ràng là nổi lên sát ý đối với hai người bọn họ sao! Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều muốn giãy dụa đứng lên, bất quá người còn không có đứng lên, phía sau lưng đã trúng một chưởng, hai người đồng thời hét thảm một tiếng, nhổ ra một ngụm máu tươi, ầm ầm ngã quỵ!
- Lưu Bá, Lâm Lạc nhất định sẽ không để cho bọn chúng được sống quá lâu!
Lâm Lạc hướng mộ bia cúi mình vái chào, nhìn cũng không nhìn hai người La, Tôn, xoay người rời đi.
Hai người này đã bị hắn đánh nát tâm mạch, chết không thể chết lại !
Thống khoái hạ sát thủ, cũng lưu thi thể hai người ở nơi đây, Lâm Lạc có đạo lý của hắn.
Hắn mơ hồ đoán được, sở dĩ Lâm Đông Bình nhiều lần khiêu khích mình, thật ra là thăm dò hư thật của Lâm Hành Nam! Lâm gia chỉ có Lâm Hành Nam một người đạt đến Hậu Thiên tầng mười hai, chỉ cần hắn thủy chung bảo trì trạng thái đỉnh phong, Lâm Hồng Phong phải ngoan ngoãn phục tùng!
Nhưng Lâm Hành Nam bế quan quá lâu, Lâm Hồng Phong đã không chịu nổi, nên muốn thông qua hắn đến xò xét Lâm Hành Nam! Nếu có thể xác định Lâm Hành Nam sau khi trùng kích vào Tiên Thiên cảnh thất bại bị trọng thương, Lâm Hồng Phong này tự nhiên sẽ phát động một kích cuối cùng, cướp lấy vị trí gia chủ!
Nhưng chỉ cần tình huống của Lâm Hành Nam một ngày không rõ, bất luận kẻ nào cũng không dám thực sự làm gì Lâm Lạc, nếu không, vạn nhất Lâm Hành Nam trọng chưởng đại quyền gia tộc, thu thập tính sổ lên ai cũng không chịu nổi?
Lâm Lạc không chút do dự đánh chết hai người La, Tôn, kia là một loại cảnh nhiếp!
……
Tuy rừng rậm so sánh vắng vẻ, nhưng hai ngày sau đó, thi thể của La Hổ cùng Tôn Quý Lâm vẫn là bị người phát hiện.
Cái này tự nhiên là ở Lâm gia nhấc lên một hồi sóng to gió lớn!
Tuy tu vi hai người La, Tôn không đáng giá nhắc tới, nhưng chính là tùy tùng của Lâm Đông Bình, mà Lâm Đông Bình lại là cháu của Lâm Hồng Phong, hai người này bị đánh chết còn hiển nhiên vứt xác trong rừng rậm như vậy, có thể coi là khiêu khích Lâm Hồng Phong!
Nhưng ai cũng không có đem hung thủ giết người này tính đến trên đầu Lâm Lạc, mọi người đều biết, Lâm Lạc chỉ là phế vật Hậu Thiên nhị tầng, ai cũng có thể giết chết hai người La, Tôn, nhưng chỉ có Lâm Lạc là không được!
Điều này không khỏi làm cho Lâm Lạc có loại cảm giác không biết nên khóc hay cười, giết người quang minh chính đại như vậy, lại rõ ràng không có người nào hoài nghi đến trên đầu của hắn!
Nhưng hiện tại Lâm Lạc không đếm xỉa tới chuyện này, hắn rốt cục phải đối mặt một vấn đề lớn nhất mà không cách nào trốn tránh… không có tiền !
Mười khỏa ngũ giai yêu hạch thuận lợi giúp hắn đến Hậu Thiên tầng năm, sau khi Lâm Lạc luyện hóa viên lục giai yêu hạch, hắn phải nghĩ biện pháp đi lấy tiền, nếu không hắn phải trở lại tốc độ tu luyện như ốc sên trước đây.
- Kiếm tiền như thế nào đây?
Lâm Lạc mặt ủ mày chau, nếu hắn biết luyện đan thì tốt rồi, chỉ là Sinh Cơ đan, Tụ Huyết tán,… động một chút là mấy chục lượng bạc một phần, nếu là Tăng Nguyên Đan mà nói, cái giá cả này sẽ cao tới ngàn lượng!
- Cho dù hiện tại có đan sư nào chịu thu ta làm đồ đệ, nhưng nếu có thể luyện ra thành đan không biết phải mất bao nhiêu lâu, con đường này là đừng nghĩ !
- Ừ? Luyện đan, luyện đan, ta có chủ ý ! Bất quá trước thử xem ý nghĩ của ta có khả năng thực hiện hay không!
Lâm Lạc vội vàng đi phòng bếp lấy ra một quả trứng gà, sau khi trở lại biệt viện liền lấy giấy trắng bao lấy trứng gà, lại ngưng tụ tâm thần, ở trên tờ giấy trắng viết một cấm tự.
Một bút cuối cùng rơi xuống, tờ giấy kia lập tức hóa thành mảnh vụn, lộn xộn rơi xuống, hiện ra trứng gà đầy đủ không sứt trong đó mẻ.
- Quả nhiên đi thông!
Lâm Lạc dùng sức siết nắm tay, vui mừng lộ rõ trên nét mặt.
Hắn nầy kế phát tài của hắn tính toán ở chỗ một mặt tài liệu luyện đan, gọi là Thạch Căn Thảo.
Bộ rễ của Thạch Căn Thảo sinh trưởng trong đá cứng rắn, muốn đầy đủ không sứt mẻ tách đi ra, cần hao phí tinh lực phi thường lớn.
Bởi vì có thể làm thuốc chỉ có gốc Thạch Căn Thảo, hơn nữa không thể có một chút tổn thương, nếu không chất lỏng trong bộ rễ sẽ nhanh chóng bốc hơi mất! Tuy Thạch Căn Thảo cũng không phải là dược thảo hi hữu gì, một lượng bạc có thể mua được một khối nguyên phôi, nhưng một cây Thạch Căn Thảo tách ra đầy đủ, lại đạt đến mười lượng bạc!
Có thể thấy được, trình tự tách đá này có bao nhiêu phiền toái!
Nhưng Lâm Lạc có cấm tự, chỉ cần xách bút ghi tại trên hòn đá, hòn đá liền hóa thành mảnh vụn, Thạch Căn Thảo trong đó dĩ nhiên là sẽ tách đi ra. Vừa rồi hắn cũng thí nghiệm qua, giấy toái mà trứng không phá, hẳn là có thể cam đoan Thạch Căn Thảo đầy đủ!
Đương nhiên, đây vẫn chỉ là hắn dự đoán, cần chính thức thử qua mới có thể xác định.
Trong ngực chỉ vẹn vẹn có bảy lượng bạc, Lâm Lạc ra Lâm phủ. Bởi vì nguyên phôi của Thạch Căn Thảo cũng không gì lạ, Lâm Lạc rất nhanh liền đi tìm một tiểu thương, từ chỗ đối phương mua bảy khối nguyên phôi.
Bởi vì cái này liên quan đến đại kế phát tài của hắn, Lâm Lạc khó tránh khỏi có chút cẩn cẩn dực dực, làm cho đại thúc bán hàng cười thầm Lâm Lạc chưa thấy qua xã hội.
Trở lại tiểu viện của mình, Lâm Lạc lấy bút, sau một lúc ngưng thần tĩnh tâm, công tác liên tục, đem một cấm tự viết đến trên hòn đá.
Pằng!
Lâm Lạc vừa mới thu bút, cả tảng đá bỗng nhiên nổ tung, một cây Thạch Căn Thảo đầy đủ xuất hiện ở bên trong mảnh vụn, không hề có một chút tổn thất!
- Thật tốt quá!
Lâm Lạc dùng sức hư đánh một quyền, phấn chấn vô cùng.
Cứ như vậy, Lâm Lạc lại đem sáu khối nguyên phôi biến thành sáu cây Thạch Căn Thảo. Như vậy nửa canh giờ cũng chưa tới, hắn liền nhiều ra bảy mươi lượng bạc!
Đừng xem Lâm Lạc đơn giản như vậy liền kiếm được chênh lệch giá lớn, nhưng cái này lại không phải ai cũng có khả năng thoải mái như thế!
Cho dù một tên bào đá lão luyện, cũng có tỷ lệ thất bại rất cao, chia đều năm khối nguyên phôi có thể làm ra một gốc Thạch Căn Thảo đầy đủ cũng đã phi thường không tệ, mà thời gian ít nhất phải nửa tháng!
Nói cách khác, một tháng chỉ có thể kiếm được mười lượng bạc, vừa vặn duy trì một nhà ba người sinh kế mà thôi.
Lâm Lạc nắm giữ cấm tự mới có thể dựa vào cái này phát tài!
Nhưng cấm tự chính là cấm tự, viết liền nhau bảy chữ, Lâm Lạc lại có loại cảm giác hư thoát, toàn thân mồ hôi đầm đìa. Loại mệt mỏi này cũng không phải trên thân thể, mà là mệt nhọc trên tinh thần, làm cho hắn buồn ngủ.
Nghỉ ngơi một lúc, Lâm Lạc mới khôi phục tinh thần, vội vàng mang đi bảy cây Thạch Căn Thảo này xuất môn.